September 8, 2016

Xúc động tâm thư của BỐ gửi con trai công tác trong ĐA CẤP

Con trai yêu mến của bố! Hôm nay ở quê bố mở cờ níp trên mạng ra thấy con và các bạn hò hét cái gì mà “Tôi Trạch Văn Hoành 25 tuổi, mục tiêu của tôi đến tháng 12 năm 2016 là kiếm được 1 triệu USD và mua được căn hộ ở Ciputra. Tôi hành động bất chấp khó khăn, bất chấp nỗi sợ hãi”, thì con biết sao không? Con ạ, mẹ con nghe xong hoa mắt ngã cái rầm ngay tại chỗ, bố và các em phải cho uống 6 thìa nước đường mới tỉnh dậy được.

Con ơi, tổ sư mày, mày giàu có thế mà giấu tiệt bố mẹ là sao hở con? Mẹ con tỉnh dậy nói với bố, ông này một năm nữa nó có một triệu đô và mua được nhà chung cư thì ít nhất bây giờ trong tay nó phải có cỡ vài tỉ bạc, ông bảo nó về quê trả nợ họ hàng cho tôi cái, với lại mang cái xe đạp mini tàu về cho tôi đi chợ, nó giàu rồi chắc đi xe con.
Thấy mẹ xúc động, sợ ảnh hưởng tim mạch, bố an ủi. Chắc nó nói phét đấy, tháng trước xách gạo lên Hưng Yên thăm nó, thấy nó vẫn ở trong nhà trọ mái fibro xi măng nóng hầm hập, sáng dậy ngáp 6 cái, uống cốc nước lọc, khoác bộ vest đen mua 100 nghìn chợ Kim Liên rồi đi làm kia mà. Hoành ơi, mày nói thật với bố đi, thần kinh con dạo này vẫn bình thường chứ? Bố hỏi thế vì bố xem trên mạng có con bé mặt mũi cũng sáng sủa đứng trước hội trường hô khẩu hiệu xong khóc nức nở, con và các đồng nghiệp ôm chầm vỗ về động viên.
Con ạ, ban đầu bố cứ tưởng mày lợi dụng sờ vếu nó phát, vì bố nói thật trông vếu nó bố cũng thích, nhưng không ngờ mày mếu máo khóc theo như cha chết. Mày không bị thần kinh thì ma ám mày rồi hả Hoành? Khóc khóc cái thằng cha mày ấy, mà thằng cha mày thì đói nhăn răng, sáng ăn cơm nguội đi cày, tối úp mì tôm Hảo Hảo ăn coi bóng đá đây này, sao mày không khóc?

Hoành ơi, con trai ngu muội của bố ơi, nãy giờ bố troll mày đấy, giờ bố mới nói thật này! Bố mặc dù ở quê đi cày nhưng không cái gì qua được bố đâu. Cái thằng diễn giả dạy mày cách làm giàu, bố nói thật, một là thất nghiệp đói thối mồm, hai là loại ba hoa chích chòe trên răng dưới củ cải.
Con ạ, thằng giàu thì nó không ngu gì dạy đứa khác cách làm giàu đâu. Như mẹ mày ở quê đây, mẹ con nấu riệu ngon và bán chạy nhất làng, ai hỏi bí quyết bố toàn xui mẹ bày đểu hoặc giấu nghề. Ngu gì nói bô bô cho cả làng biết cách nấu riệu ngon. Thế mà gia đình ta còn đói bỏ mẹ, có cái mini tàu mày cũng mang đi thì biết rồi đấy. Bố nghe nó dẫn chứng Bill Gates, Stever Jobs, Mark Juckerberg…trở thành tỉ phú từ một người bình thường để lòe con rằng họ làm được sao chúng ta không làm được? Rằng nếu bố bạn nghèo, ông bạn nghèo thì bạn nên mừng vì không ai giàu ba họ, không ai khó ba đời. Con ơi, Hoành dại dột và ảo tưởng của bố ơi! Bố mà giàu, bố cho mày du học bên Tây hoặc chạy cho mày vào cơ quan ngon ngon lắm lộc lá, chứ không ngu gì để con cắp đít chạy theo bè lũ bán xoong nồi, thực phẩm chức năng và máy đéo chi đó phục hồi sức khỏe. Có nhiều cách làm giàu không khó, ví dụ đánh đề, ghi lô, mua vé số… nhưng không có ai giàu và thành công bằng cách kéo nhau ra đường hò hét “Tôi thành công vì tôi bất chấp tất cả” như con trong cờ níp Hoành ạ!
Thôi thư vắn tình dài, bố không muốn nói lắm. Bố dặn con vài điều trước khi lùa trâu ra đồng.
Tốt nhất con về đi cày với bố, hoặc tăng gia sản xuất, nuôi gà vịt, thả cá trê, rô phi đơn tính, làm ít năm cưới con vợ, sinh con cho mẹ mày đỡ lo.
Nếu không về thì đi học lấy cái nghề sau này nuôi thân, đừng sáng uống nước lọc, diện comple, đi giày đen, ngồi mini tàu nói chuyện lên mặt trăng trong khi răng dính toàn rau muống.
Lừa ở đâu thì lừa, xin con đừng bất chấp khó khăn, bất chấp tất cả
, gọi điện cho họ hàng gạ mua xoong chảo, nồi niêu và thực phẩm chức năng nữa. Vừa rồi giỗ tổ ai cũng nhìn bố như kẻ thù con biết không?

Và cuối cùng, tiên sư cha nhà anh, anh mang ngay cái xe đạp mini tàu về cho mẹ đi chợ.
Bố tội nghiệp của con, Trạch Văn Đoành....
Hoành con! Sáng này thằng Tráng đồng nghiệp của con có ghé qua nhà ta. Bố đã đọc thư con gửi và có ngồi nói chuyện với nó một lúc. Con ạ, thằng Tráng đi mấy tháng về mà thay đổi hẳn: vec đen cứng ngắc mua 120 nghìn chợ Thượng Đình, giày nâu tuy có hơi há mõm tí nhưng nó bảo chính ra giày hàng hiệu may thủ công nên dễ há mõm, bút bi Thiên Long giắt ngực, tay cầm cuốn sổ… phong thái phải nói chững chạc như cán bộ y tế xóm ta đi rình bắt gà trong đợt cúm gia cầm cách đây 4 năm.
Ngồi ăn khoai lang một lúc nó khoe mới chuyển sang làm cho công ty gì mà trụ sở ở bang Mi Chi Gân, Hoa Kỳ. Bố hỏi có giống đa cấp như hội thằng Hoành không thì nó bảo à không, công ty cháu kinh doanh mạng lưới. Đây là hình thức thương mại tiên tiến bậc nhất thế giới, hai bác có làm tí không? Làm thì bán bò đi, cháu đăng ký thành viên xong mua bộ sản phẩm thực phẩm chức năng giá 5 triệu, hai bác gạ à quên mời được thêm thằng nào tham gia tiếp thì hai bác cứ rứa ngồi ăn hoa hồng thôi.
Mẹ của mày, tức là vợ bố nói không có tiền. Nó chém văng cả bọt mép, bảo ôi hai bác đúng là tầm mắt không qua lũy tre, không có thì vay, mà vay thì có hai cách là vay bình thường và vay bằng được. Muốn làm ăn lớn hai bác phải bỏ cái kiểu tư duy tiểu nông manh mún ấy đi, như cháu đây này, 6 tháng kiếm được 3 tỷ 8, mới đi hội thảo Hoa Kỳ về giờ chuẩn bị đi du lịch Mỹ đây, sướng chưa?
Bố gật gù bảo sướng, xong nó vay bố 200 nghìn đi đám cưới thằng Lô, tiền nằm hết trong ATM chưa rút kịp. Con biết bố bảo sao không? Bố ân cần nói tổ sư cha mày định chăn gà à? Làm 6 tháng kiếm 3 tỉ 8 mày có đi bán thận cũng đéo được, trừ khi mày có buồng thận, thi thoảng cắt ra bán cả chùm như bán củ đậu, tổ cụ mày!
Nó ăn chửi xong đỏ mặt nhảy lên con wave tàu lủi mất. Hihi, nó đi rồi mới biết nó bỏ quên gói thuốc đang hút dở trên bàn. Gớm, kiếm 3 tỉ 8 mà hút Thăng Long bao mềm, áo quần hôi hám như chui dưới cống lên. Mùi này ở quê ta gọi là mùi nghèo, kinh hơn cả mùi già của bố con ạ.
Bây giờ mới đến lượt con đây, sư cha nhà mày Hoành ạ! Tao dặn mày mang mini tàu về cho mẹ đi chợ sao mày không đưa? Thằng Tráng khoe mày tháng lĩnh 80 củ, ăn rồi hội thảo bàn cách phát triển mạng lưới và đi du lịch khắp nơi. Cái tiên sư nhà mày, tao ngồi nhậu lai rai nửa tiếng hết hẳn 90 củ đây, củ lạc rang con ạ, thằng con mê muội và ảo tưởng của bố ạ!
Con ơi, Hoành tội nghiệp của bố ơi! Trong thư con có hỏi cách săn chuột hiệu quả, vì chuột chỗ con nhiều. Bố nói này, con cứ mua cái bẫy bán nguyệt bán chỗ chợ Văn Giang mà bẫy, cách chế biến thì cứ làm sạch lông, thui qua rồi hấp sả con ạ. Chán hấp thì băm viên mà rán. Doanh nhân thành đạt lương tháng 80 củ sao không vô nhà hàng mà ăn, ăn chi chuột cho cực con?
Thằng Tráng cũng kể bọn con trai gái 30 đứa ở lẫn một phòng, bố nghĩ mà thèm vì tối kiểu gì chả trùm chăn làm tí, nhưng thàng Tráng bảo bọn con ở chung cho dễ “teamwork”. Bố hỏi teamworl là gì, nó nói là làm việc nhóm. Ờ, team chi cũng được, bố ở xa với lại dốt tiếng Anh nên chỉ biết dặn con khi teamwork nhớ đeo ba con sói vào cho chắc gạo con ạ, đừng để lúc chết lại bảo tại số. Không chết thì trym cũng to như cái phích Rạng Đông loại lít rưỡi rồi trách bố kinh nghiệm đầy mình mà không dạy dỗ.
Có vấn đề này nữa, trong thư con trách bố mẹ không có tầm nhìn xa, chỉ biết cắm mặt đi cày, nuôi lợn và nấu diệu mà vẫn không nghèo. Tiên sư nhà mày, vì một lũ như mày mà giờ đây làng xóm tiêu điều, xơ xác và chìm ngập trong nợ nần vì bị lôi kéo, dụ dỗ không? Con ạ, mày ở chung với gái bố không nói gì, vì đa dâm kể ra cũng còn tốt hơn đa cấp. Mày đừng ngụy biện bản chất đa cấp không xấu, ở bên nước ngoài tốt đẹp thế lọ thế chai. Tao chỉ cần biết ngay tại ngôi làng này thôi, vì bố mẹ mày không sống nước ngoài đồ ngu ạ.
Thôi tao chán mày lắm rồi không muốn nói nhiều nữa, bố chỉ khuyên con, Hoành ạ, con trai dại khờ và lầm lỡ của bố ạ - quay đầu là bờ, câu ngạn ngữ đó của triết gia lỗi lạc Xổm Cặc Cụ Ra Nôn người Capuchia xin con nhớ lấy. Bố mẹ già rồi bố mẹ cũng sẽ chết. Nhưng trước khi chết bố không muốn ai nói mình là bố của thằng đa cấp! Xin hãy thương bố mẹ khi con còn có thể con à!
Và cuối cùng tao nhắc mày lần nữa, trả mini tàu cho mẹ đi chợ nghe chưa? Mẹ mày dạo này đau khớp không đi bộ được nữa Hoành ơi là Hoành

www.seokhương.vn ST


Biểu tượng cảm xúcBiểu tượng cảm xúc